Cái chết của con Mực | Truyện ngắn Nam Cao | Nam Cao | SachHayOnline.com

admin

Truyện ngắn ngủi Nam Cao

Người tao toan giết mổ Mực vẫn lâu rồi. Mực là con cái già cả rộng lớn vô nhì con cái chó của phòng. Nhưng cũng chính là con cái nhiều nết xấu xa. Nó tục ăn: này là thông thường. Nó nhiều vắt: loại ấy đầy đủ cay đắng mang đến nó. Nó gặm càn ấy là loại cay đắng của bọn ăn xin. Nhưng này lại sủa như 1 gà gáy: điều này thì ko thể nào là bỏ qua được. Thoạt tiên người tao toan ngày bị tiêu diệt mang đến nó vô thời gian Thanh Minh. May mang đến nó hôm ấy bà gia chủ bị nhức.

Rồi thìa là Tết mon năm. tình cờ nhiên người con út ít của bà ươn mình: bà cần kiêng khem nhằm lấy sữa lành lặn chăm con. Sau nằm trong người tao chắc chắn thịt nó vô rằm mon bảy ai nhức khoác. Nhưng đợt nầy Mực vẫn còn đấy bay nàn là vì như thế nhờ với Du. Người con cái cả xa thẳm xôi ấy vừa vặn ghi chép thư báo chẳng bao lâu tiếp tục về. Bà u mừng như tìm kiếm được một vật quý bị rơi và bà chắc chắn lùi ngày xử con cái Mực lại.

Bây giờ thì Du về rồi. Chiều trong ngày hôm qua trái đất phóng đãng ấy vẫn lễ mễ xách loại vali rất rất nặng nề lao vào sảnh, mồm mỉm mỉm cười và mặt mũi đỏ au. Cái ngôi nhà giành, bao nhiêu cây cau nghe đâu vừa vặn chính trực tiếp rộng lớn lên nhằm kính chào chàng. Rồi cho tới lũ em ầm ỹ đẩy rèm chạy òa rời khỏi, và u mừng quá mỉm cười và khóc. Nhưng kẻ lên giờ trước nhất là con cái Mực. Con chó già cả nua ấy rít lên loại loại giờ gà gáy của chính nó và chạy lại Du. Bà u thét lên và lũ em chửi những câu thô tục. Du kinh ngạc coi quý khách.

- Hình như u ko được khoẻ, ồ những em vẫn rộng lớn cả rồi: Thanh, Tú, đứa nào là đây? À, Thảo con cái con chuột nhắt, coi Thảo xinh quá nhỉ? À! Con Mực, vẫn con cái chó ngày ấy đấy à?... Trông nó già cả chuồn tệ!... Con chó đã nhận được rời khỏi người thân cũ. Nó đứng lặng vẫy đuôi, đầu cúi xuống, nhì đôi mắt nhèm ương ẩm coi khu đất như tủi phận. Du thương hại: này là người các bạn lặng lẽ thui thủi mặt mũi chàng trong thời điểm xưa Lúc tối vắng ngắt, chàng ngồi coi trăng nhưng mà oơ nằm mê. Chàng ham muốn cúi xuống vuốt ve sầu. Nhưng nó không sạch gớm ghê quá, lông rụng từng mảng, thịt Trắng lòi ra với điểm sần nhọt nữa. Dáng điệu thì già cả nua, dường như buồn và len lén như chống bị một cơ hội yếu ớt ớt. Không còn những loại vẫy đuôi bạo dạn những ánh nhìn rất rất bè bạn và những loại hít chân vồn vập như Lúc một con cái chó vẫn vui vẻ và ko ngờ vực. Du thấy lòng nằng nặng nề. Chàng trả chân chạm khẽ vô con cái chó nhằm tỏ tình thương. Con chó vẫy đuôi mạnh rộng lớn tuy nhiên len lén lánh ra: dáng vẻ điệu một kẻ kinh hãi hãi cố mỉm cười với những người nó kinh hãi. Và tức xung khắc nó vặn vẹo bản thân và rít lên một giờ ngắn ngủi và to; đứa em tưởng anh đá hụt trả oán mang đến anh vì như thế một chiếc đá mạnh vô sườn loài vật. Nó nem nép lảng dần dần cũng không đủ can đảm chạy một cơ hội trực tiếp thắn nhằm chuồn trốn nữa. Du trách cứ em:

- Sao Tú ác thế?

- Cần gì, cho tới mai giết mổ thịt mang đến anh ăn đấy.

Du thấy loại vui vẻ sum vầy tách hẳn chuồn 1/2. Hình hình ảnh con cái chó ghẻ với loại buồn mơ hồ nước cứ lảng vảng vô óc chàng mãi mãi. Sáng ngày tiếp theo khi ăn cơm trắng chàng thông thoáng thấy nó trải qua, đầu cúi đôi mắt coi nghiêng giống như các người fake trá. Chàng ham muốn gọi nó vô cặp nó vô thân mật nhì cẳng chân và vừa miệng vừa vặn vẩy mang đến nó miếng cơm trắng cộng đồng một chén. Nhưng nhưng mà ko thể được: êm ả dịu dàng quá là yếu ớt tâm trạng, và ai nắm được rằng bản thân lại rất có thể mến thương một con cái chó không sạch gớm ghê như vậy được?

Bữa ăn hoàn thành, con cái Hoa nuốm chén cơm ra: một tay nó xách loại thúng như nhằm rồi xếp chén. Thấy được ăn, toàn bộ thú tính của con cái Mực trọn vẹn nổi dậy. Nó nhảy cho tới vẫy đuôi hếch mõm coi và đợi. Cơm vừa vặn sụp xuống nó bộp chộp vàng chúi mõm ăn ngay lập tức. Miếng ko qua quýt cổ thì loại thúng vẫn chụp xung quanh bên trên bản thân. Nó rít lên, vùng mạnh; tuy nhiên Hoa vẫn tì toàn bộ cơ thể lên loại thúng rồi, và con cái Mực bị thu gọn gàng ở vô vừa đẹp cho tới nỗi không thể giẫy và kêu được. Lũ trẻ em con cái réo ầm lên. Người tao lấy sẵn dao thớt và chạc nhằm trói. Phần cởi thúng đành rằng cần về Du: ông ngôi nhà chuồn vắng ngắt, mọi người chỉ mất chàng là nam nhi, nhưng mà ko lẽ chuồn mượn láng giềng trói giùm một con cái chó vẫn úp nhỏ gọn chỉ việc tương đối hé cạp thúng lên, hễ chó thò Output thì một đứa em bịa hèo lên cổ nó nhằm chân chàng dận xuống. Nhưng tay chàng thấy lập cập lập cập. Và Lúc con cái chó vừa vặn thò Output thì nó quẫy luôn luôn một chiếc mạnh, vùng rời khỏi được. Con Hoa tủm tỉm mỉm cười. Lũ em ngờ ngạc coi theo đuổi con cái chó vừa vặn ẳng ẳng vừa vặn chạy ở ngoài vườn. Còn Du thì mặt mũi đỏ au như gấc chín. Chàng thấy bản thân yếu ớt tay hơn hết con cái Hoa. Có lẽ nào là chàng lại nhẹ nhàng lòng hơn hết một người phụ nữ. Và ngẫu nhiên chàng tức giận con cái Mực. Người tao còn nơm nớp con cái Mực kinh hãi hãi nhưng mà chuồn tổn thất. Quả nhiên xuyên suốt ngày hôm ấy nó ko về. Nó vẩn vơ vườn láng giềng, lủi lút như 1 con cái chó trước lúc hóa lẩn thẩn.

Người tao tưởng vẫn tổn thất toi. Nhưng tối hôm ấy nó đợt vô gầm nệm rồi Du lại nghe thấy loại loại giờ gà gáy của chính nó rít lên ở phía ngõ.

Sáng ngày tiếp theo nó vẫn vứt cơm trắng. Trưa cũng như vậy. Và cứ thấy bóng người lại cụp đuôi chạy mất hút. Du thương sợ hãi sai người rước cơm trắng sụp rời khỏi vườn. Một khi sau Mực lại ngay gần. Nó coi trước coi sau, trả mõm rê bên trên những phân tử cơm trắng rồi không có căn cứ giật thột chạy trực tiếp. Có lẽ loại kỷ niệm kinh khủng vừa vặn lóe rời khỏi và đập mạnh vô thần kinh trung ương nó như luồng năng lượng điện. Du thấy canh cánh và vẩn vơ: thương, ăn năn hận Hay là ngượng.

Sau nằm trong thì chàng bực mình: chàng xem sét rằng một con cái chó vẫn làm mất đi sự điềm tĩnh của tâm trạng chàng. Và đùng một cái chàng ham muốn giết mổ con cái Mực lắm. Chàng ham muốn với đầy đủ mạnh mẽ nhằm giết mổ người. Phải dám giết mổ nhưng mà ko lập cập tay Lúc rất cần phải giết mổ. Còn thực hiện được trò gì nữa nếu như chỉ giết mổ một con cái chó nhưng mà tim cũng đập?

Sự tự dự đã mất rồi. Khi với cùng 1 ý muốn thì ý muốn ấy chóng trở thành mạnh mẽ và tự tin. Du thấy lòng cứng cỏi. Ðã có những lúc chàng tưởng cho tới loại thú dí con cái dao vô súc thịt giẫy lên đành đạch nhằm nhiệt huyết phọt vô tay. Và chiều hôm ấy trong khi thấy con cái chó ở vườn thì chàng gần như là mừng rỡ. Con vật khốn nàn đói và kinh hãi vẫn mệt mỏi lử chuồn rồi. Nó hiện nay ngủ mặt mũi bờ giậu. Du nuốm loại hèo vĩ đại rón rón rén lại ngay gần. Nhưng giơ hèo lên chàng đột nhiên thấy tim lập cập một chiếc. Chàng tưởng chừng như ngạt thở và ngừng lại một giây để xem con cái chó. Giấc ngủ của chính nó có lẽ rằng ăm ắp ác nằm mê vì như thế thỉnh phảng phất từng bản thân này lại lúc lắc lên. Du thấy lòng trái khoáy quyết chi phí giã không còn. Nhưng con cái chó đột nhiên giật thột. Du tá hỏa trực tiếp cánh vụt mạnh bên trên bản thân nó, bụng nó thót hẳn vô rồi lại phình rời khỏi như 1 khối cao su thiên nhiên. Nó rống lên gượng gập dậy loạng choạng bao nhiêu vòng rồi chui bừa qua quýt giậu trong những lúc Du vụt choáng choàng theo đuổi xuống khu đất... Ðêm vẫn khuya. Du lại nghe giờ Mực rống lên. Chàng thấy toát những giọt mồ hôi và chắc chắn ko giết mổ con cái chó nữa.

Nhưng trời ngay gần sáng sủa chàng còn đương mộng mơ, thì vẫn nghe giờ Hoa gọi choáng choàng lên. Con vật khốn nàn ko biết mỏi mệt mỏi thế nào là nhưng mà ngủ gạt bỏ ngay lập tức ở thân mật sảnh nhằm cho tới nỗi bị Hoa úp được. Lần này thì người tao cảnh giác rộng lớn. Hai tía người cầm vô nhì đầu hèo tre ngáng sẵn ở kề bên thúng rồi Hoa mới mẻ tương đối hé mồm thúng lên. Thấy sáng sủa con cái Mực nhô ra bên ngoài loại mõm ẩm phì phì. Hoa nhích lên dần tí nữa tuy nhiên một chiếc gối vẫn tì sẵn bên trên thúng. Mực lách cả loại Output. Cái hèo đè mạnh xuống. Con vật khốn nàn không thể kịp kêu.

- Ðè chặt, thiệt chặt, chớ buông nó rời khỏi nó gặm đấy!

Du kêu lên như vậy tuy nhiên giờ chàng vẫn tương đối lập cập lập cập. Con chó phì một chiếc nữa: không khí mới bay rời khỏi 1/2 bị tắc. Cái hèo đè sát khu đất, đôi mắt nó trợn lên. Lòng đen ngòm ươn ẩm cứ đờ dần dần rồi ngược lên đợt 1/2 vô mí bên trên. Lòng Trắng vẫn tương đối đục. Lúc Hoa trói hoàn thành cả chân trước, chân sau và buộc mõm rồi thì con cái chó vẫn mượt rời khỏi không thể di chuyển nữa.

Du nghẹn ngào nén khóc...

  • → Cái mặt mũi ko nghịch tặc được